Cụ Vũ Văn Hồng và cụ Hà Thị Cầu - Ảnh "Báu vật nhân văn sống" của Trần Việt Văn. Trong vũ trụ đã đành phận sự Phải có danh gì mà đối với núi sông (Chí nam nhi – Nguyễn Công Trứ) Lần đầu tiên nghe ca trù tại đình Kim Ngân, tôi đã rất xúc động. Tôi không xúc động vì những bài hát, vì thật sự với đôi tai trâu của mình, tôi nghe lõm bõm tiếng được tiếng mất, hơn nữa lời trong … [Read more...] about Số phận và lựa chọn
chuyện người
“Nhìn lại mình đời đã xanh rêu”
Nói yêu thương bằng ngôn ngữ kí hiệu Đi xuống Trước khi gặp cô, tôi chưa bao giờ nghe “Nhìn lại mình đời đã xanh rêu” cả. Câu này nghe rất hay. Lựa chọn từ ngữ phải nói là tuyệt. Một người Việt bình bình bậc trung như tôi khó mà nghĩ ra được câu chữ hay như vậy. Cô Mộc(***) rất hay dùng câu “Nhìn lại mình đời đã xanh rêu” từ nhạc Trịnh để nói về mình, một cuộc … [Read more...] about “Nhìn lại mình đời đã xanh rêu”
Chuyện của núi – Con chuồn chuồn nhỏ
"Hôm nay mẹ em nấu gạo nếp mới, bữa cơm đầu tiên của mùa này. Giá mà chị đến ăn cùng em, nhưng chị ở xa quá." Qua điện thoại, giọng em nghẹn lại, còn tôi cũng chẳng biết nói gì. Đó là khoảnh khắc tôi biết mình được yêu. Cô bé học lớp 7, tóc dài đến eo, nhưng trưởng thành hơn rất nhiều tuổi 12 của mình. Khi tôi vọc tay vào mẹt cơm nóng hổi để cùng bóp cơm làm rượu … [Read more...] about Chuyện của núi – Con chuồn chuồn nhỏ
Chuyện của phố – Bánh cuốn trứng
Đối diện nhà tôi là một hàng bánh cuốn trứng, không biết có từ bao giờ. Chỉ nhớ là hồi tôi ba tuổi, mỗi sáng trước khi đi học mẫu giáo mẹ hay dắt tay sang đường và hỏi "hôm nay con muốn ăn gì?". Ngày đó lựa chọn ăn sáng rất phong phú, và cũng rất rẻ. Xôi thì có xôi lạc, xôi dừa, xôi ngô, xôi xéo, phở cũng có phở gà, phở bò, bún lại có bún riêu, bún ốc, bún mọc, bún … [Read more...] about Chuyện của phố – Bánh cuốn trứng
Chuyện của phố – Bà lão bán nước
Minh họa của Đỗ Đức Ngay lúc đấy, tôi đã ước giá mình có một chiếc máy quay ở trong tay để ghi lại những bước chân thoăn thoắt của bà cụ. Chúng tôi đi phía sau bà dọc phố Cầu Gỗ. Bà lão nhỏ thó, nhăn nhúm, cong queo, đẩy một cái túi có gắn bánh, bên trong chất đầy những thứ hàng lỉnh kỉnh, mà đi không cần nhìn trước sau. Trong khi chúng tôi ngó ngang ngó ngửa vì đường rất … [Read more...] about Chuyện của phố – Bà lão bán nước
Chuyện của phố – Nón
Bác là người Hà Đông, mỗi ngày đi đi về về hai tuyến xe buýt để lên Hà Nội bán dạo. Sáng sáng ra ruộng thăm đồng, cho lợn gà ăn no, dọn dẹp nhà cửa, thổi cơm nấu nước, ăn một bữa chắc dạ rồi bác đạp xe ra bến xe buýt đầu làng, và khoảng 1h chiều thì đến khu phố cổ trung tâm thủ đô, bán cho đến 6h chiều lại lên xe buýt về, 8h tối mới ăn cơm, và … [Read more...] about Chuyện của phố – Nón
Chuyện của phố – Bóng bay
Bạn Nấm 23 tuổi, có lẽ cao khoảng 1m30. Thường mỗi khi gặp chỉ thấy cái đầu bạn lấp ló sau chùm bóng lúc nào cũng như sắp tuột khỏi tay để bay lên trời, nên cũng không cảm thấy bạn thấp lắm. Sau khi biết là bằng tuổi nhau, tôi chuyển sang xưng hô "bạn - tớ", nhưng không biết vì quen hay để thể hiện sự tôn trọng mà bạn vẫn tiếp tục gọi tôi là "chị". Bạn Nấm hay đứng … [Read more...] about Chuyện của phố – Bóng bay
Lượt
7h15, Bút cong người kéo lại từng gói tư trang của bác Chính (*) rồi vùi mặt vào sofa khóc nức nở. Có thể con tôi cảm thấy lần về quê này của bác Chính rất khác. Lượt úp mặt vào cổng một lát rồi chạy vụt ra ngõ. 9h tối 7-8-07 Trưa nay, hai vợ chồng ngồi trước mâm mà chả đứa nào nhai nổi một miếng. Huyền giấu tôi những giọt nước mắt. Tôi bỏ lên gác viết blog, miệng … [Read more...] about Lượt