Minh họa của Đỗ Đức Ngay lúc đấy, tôi đã ước giá mình có một chiếc máy quay ở trong tay để ghi lại những bước chân thoăn thoắt của bà cụ. Chúng tôi đi phía sau bà dọc phố Cầu Gỗ. Bà lão nhỏ thó, nhăn nhúm, cong queo, đẩy một cái túi có gắn bánh, bên trong chất đầy những thứ hàng lỉnh kỉnh, mà đi không cần nhìn trước sau. Trong khi chúng tôi ngó ngang ngó ngửa vì đường rất … [Read more...] about Chuyện của phố – Bà lão bán nước
Chuyện
Chuyện của phố – Nón
Bác là người Hà Đông, mỗi ngày đi đi về về hai tuyến xe buýt để lên Hà Nội bán dạo. Sáng sáng ra ruộng thăm đồng, cho lợn gà ăn no, dọn dẹp nhà cửa, thổi cơm nấu nước, ăn một bữa chắc dạ rồi bác đạp xe ra bến xe buýt đầu làng, và khoảng 1h chiều thì đến khu phố cổ trung tâm thủ đô, bán cho đến 6h chiều lại lên xe buýt về, 8h tối mới ăn cơm, và … [Read more...] about Chuyện của phố – Nón
Chuyện của phố – Cafe dạo
Anh hiền lành và nhỏ nhẹ, nhìn giống cậu học trò tối ngày bút nghiên hơn là một anh bán cafe dạo. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh dắt xe đạp đi qua Thọ Xương, đã để mắt đến nhưng không gọi. Lần thứ hai, cũng đi ngược chiều trên con ngõ nhỏ ấy, có lẽ mắt tôi nấn ná ở chiếc xe đạp màu kem và thùng xốp đá trắng toát lâu hơn một người đi đường tình cờ, nên bước chân anh … [Read more...] about Chuyện của phố – Cafe dạo
Chuyện của phố – Bánh đa cua
Chị phải được phong là "đại sứ văn hóa" mới phải. Xung quanh gánh miến cua của chị, thực khách ngồi húp xì xụp giữa trưa hè nắng gắt bao gồm ông tây bụng béo, mấy chị viên chức văn phòng mặc váy vừa ngắn vừa bó ngồi lên ghế nhựa hở cả khoảng đùi trắng phớ, và cũng ngay cạnh đấy là đôi ba bác bán dép, bán rau. Xe máy đỗ lại, xe chở dép xếp vào một bên, ai đến trước … [Read more...] about Chuyện của phố – Bánh đa cua
Chuyện của phố – Bóng bay
Bạn Nấm 23 tuổi, có lẽ cao khoảng 1m30. Thường mỗi khi gặp chỉ thấy cái đầu bạn lấp ló sau chùm bóng lúc nào cũng như sắp tuột khỏi tay để bay lên trời, nên cũng không cảm thấy bạn thấp lắm. Sau khi biết là bằng tuổi nhau, tôi chuyển sang xưng hô "bạn - tớ", nhưng không biết vì quen hay để thể hiện sự tôn trọng mà bạn vẫn tiếp tục gọi tôi là "chị". Bạn Nấm hay đứng … [Read more...] about Chuyện của phố – Bóng bay
Nơi thời gian ngừng lại
Trời trong xanh và nắng ấm. Tôi bước trên đám cỏ xanh rì, lẩn khuất giữa những tán cây tươi tốt là một vài chú chim nhỏ đang vừa chuyền cành vừa hót ríu ran. Văng vẳng tiếng trẻ con ê a học bài, và tiếng gà mẹ dẫn con đi kiếm mồi lích chích. Khung cảnh bình yên rất đặc trưng của một vùng quê, tưởng như chẳng gì có thể phá vỡ nổi. Nếu như không có tòa tháp cao mười … [Read more...] about Nơi thời gian ngừng lại
Con đường của bạn
1. Mỗi tuần một hoặc hai lần, bạn đeo kính râm to tướng, khẩu trang, áo chống nắng, đội mũ bảo hiểm có kính, nai nịt gọn gàng xé gió phi xe máy sang xã Nam Sơn huyện Sóc Sơn, nơi dự án bạn đang làm hoạt động. Con đường ấy bạn chia làm ba chặng: từ nhà lên cầu Thăng Long, từ cầu Thăng Long đến chỗ rẽ vào khu công nghiệp Nội Bài, và từ đó vào đến làng của những người … [Read more...] about Con đường của bạn
Ấy có ước mơ gì không?
1. - Ấy có mơ ước gì không? - Không. Tớ đang trong thời kì khủng hoảng ước mơ - Có mục đích gì không? - Không, tớ đã qua cái thời sống theo một vector có hướng, chăm chăm hướng theo một mục đích rồi - Sống không có mục đích, không có ước mơ như ấy thì khác gì chết rồi? - Ừ, nhưng mà không có thì đành chịu chứ biết làm thế nào. 2. Hồi cấp 2, tớ đọc báo HHT, … [Read more...] about Ấy có ước mơ gì không?
Cuộc chia tay câm lặng
“Tại sao tôi lại thấy nhung nhớ họ ngay khi cuộc viễn du chưa kết thúc và hồi còi tiễn biệt chưa lên tiếng?” Nguyễn Thị Châu Giang – Bay qua thời gian Vừa gói ghém vừa nghe nhạc không lời. Một ngày mùa xuân ngập nắng và gió. Biết là nắng vì nhìn qua cửa sổ thấy trời xanh ngắt và … [Read more...] about Cuộc chia tay câm lặng
Không ở đây, cũng chẳng ở đó
Tết là dịp để những người có gia đình thấy ấm áp nhất, và những người không có nơi nào để về thấy cô đơn nhất * ** Cái Tết thứ 4 tôi không ở nhà. Đấy chỉ là một sự thật tôi đang tự nhủ với mình thôi. Không đi kèm tiếc nuối, nhớ nhung, mong mỏi và tủi thân như những năm trước. Đã xa nhà đủ lâu để không thấy chạnh lòng khi nghĩ về điều đó. Người ta bảo, ai lang bạt mười năm sẽ … [Read more...] about Không ở đây, cũng chẳng ở đó