Trường mình đang học vào một ngày bão tuyết 1. Có hai từ mà người Việt học tiếng Anh hay lẫn lộn khi sử dụng, "come" và "go". Come home và go home đều có ý nghĩa và đều đúng, chỉ khác ở vị trí của người nói so với địa điểm cần đến. Ví dụ bạn chuẩn bị về nhà nghỉ tết, bạn sẽ nói với một sinh viên khác là "I can't wait to go home", nhưng mẹ bạn, người đã ở nhà, sẽ nói với bạn, … [Read more...] about Không ở đây cũng chẳng ở đó (2)
cảm xúc
50 đô
Trường quay - Ảnh minh họa của Dương Nhạn Một hôm tôi đến đài truyền hình abc gần nhà hát opera thành phố để làm diễn viên quần chúng cho một game show chuẩn bị ra mắt. Thực ra tôi chẳng cần lên hình, chỉ cần 50 đô trong túi vào cuối buổi thôi. “LET ME HEAR YOU NEW YORK CITY!!!”, tay Trưởng Trò bụng bầu 9 tháng gào vào míc để gây ấn tượng đầu tiên lên đám khán … [Read more...] about 50 đô
Chuyện những cuốn sách chu du
Đêm cuối cùng tôi ở bản Nật Tơ, mọi người tổ chức một bữa tiệc chia tay tưng bừng. Càng về khuya, cả khách lẫn chủ đều uống rượu bạt ngàn. Sau khi uống hết mấy chục chai Lavie rượu trắng, các chum rượu cần lần lượt được khui để tiếp sức cho cuộc vui. Những người đàn ông mặt đỏ ké say khướt bắt đầu trở nên cợt nhả và quá đà. Vợ chồng anh trưởng bản chủ … [Read more...] about Chuyện những cuốn sách chu du
Tháng Mười. Cuộc đời của riêng mình.
Praha, ngày 02 tháng 10 năm 2012. Tháng Mười. Nằm vắt vẻo trên tầng 8 nhìn xuống cả thành phố Praha đèn hoa rực rỡ tráng lệ về đêm, và đọc Hemingway viết về Paris. Có rất nhiều thứ trái khoáy. Chẳng hạn như Hemingway đã đến Michigan để viết về Paris và ở Paris để viết về Michigan. Tôi, phần … [Read more...] about Tháng Mười. Cuộc đời của riêng mình.
Cái chết nhỏ
1. Hôm nay tớ sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện "Sự tích cái máy rung" (tức là cái vibrator, dụng cụ để các chị em tự đáp ứng nhu cầu sinh lý của bản thân). Chuyện là thế này, ở nước Anh thời kì Victorian, phụ nữ, nhất là phụ nữ giới thượng lưu và trung lưu, phải tuân theo rất nhiều phép tắc và lễ nghi. Họ phải luôn giữ hình ảnh là một cô gái đoan trang, hiền thục, đứng đắn, … [Read more...] about Cái chết nhỏ
Đã đến lúc nói lời chia tay
Bath, ngày 17 tháng 09 năm 2012. Đêm cuối cùng, trong căn phòng nhỏ của mình dưới chân đồi Bathwick, khi mà xung quanh mọi hộc tủ, bàn học đều trống trơn hệt như ngày đầu tiên dọn đến đây, tôi đã chọn nghe những khúc nhạc không lời. Cứ thế, réo rắt trong đêm thanh vắng là những âm thanh … [Read more...] about Đã đến lúc nói lời chia tay
Thung lũng khói xanh
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy thung lũng này, là vào một buổi chiều tà. Từ trên núi nhìn xuống, nó đẹp một cách mê hoặc. Nhưng khi chúng tôi xuống tới chân núi, thì trời đã tối đen. Vợ tôi, khi ấy chúng tôi còn chưa cưới, ngồi khóc bên bờ ruộng bậc thang, cô ấy không còn sức để đi được lên đến đường. Anh Chư đã nửa dìu nửa cõng cô ấy vượt qua ruộng để lên tới đường, tôi thì … [Read more...] about Thung lũng khói xanh
Cuộc chia tay câm lặng
“Tại sao tôi lại thấy nhung nhớ họ ngay khi cuộc viễn du chưa kết thúc và hồi còi tiễn biệt chưa lên tiếng?” Nguyễn Thị Châu Giang – Bay qua thời gian Vừa gói ghém vừa nghe nhạc không lời. Một ngày mùa xuân ngập nắng và gió. Biết là nắng vì nhìn qua cửa sổ thấy trời xanh ngắt và … [Read more...] about Cuộc chia tay câm lặng
Bạn thích điều gì nhất?
Tận hưởng nốt những ngày cuối cùng của mùa thu, những ngày cuối cùng của năm còn có nắng ấm và những con đường – không – phủ - đầy – tuyết Nếu bạn đến từ một nơi xa xôi nào đó, bạn sẽ rất hay được dân địa phương hỏi thích gì nhất ở vùng đất của họ. Anh Joe, một người Canada ở Việt Nam được hỏi: “anh thích ăn gì, anh thích đi đâu”, thì tôi, một người Việt Nam ở … [Read more...] about Bạn thích điều gì nhất?
Để gió cuốn đi
"Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ." Những ngày này đi trên đường phố Berkeley mình hay nghe đĩa nhạc Hà Nội. Đường phố ở đây vào ban đêm thực sự làm mình nhớ nhà, nhất là khi giọng trầm ấm của cô ca sĩ bắt đầu cất lên những ca từ về Hà Nội. Berkeley vào buổi đêm không có gì nhiều, chỉ có những ánh đèn vàng chiếu xuống lòng … [Read more...] about Để gió cuốn đi